Cuộc thi Đại Sứ Văn Hóa Đọc 2025 đã thổi bùng ngọn lửa đam mê tri thức, khơi dậy tình yêu sách trong lòng học sinh phổ thông và sinh viên khắp mọi miền. Những bài văn mẫu gợi ý cho các đề bài của cuộc thi không chỉ là nguồn cảm hứng mãnh liệt mà còn là những ngọn bút sắc sảo, phản ánh khát vọng lan tỏa văn hóa đọc qua từng câu chữ bay bổng. Mỗi bài văn là một hành trình khám phá, là tiếng nói tự hào của thế hệ trẻ, sẵn sàng chinh phục kho tàng tri thức và viết nên những trang sử mới cho văn hóa đọc tại Việt Nam.
Đề Bài Cuộc Thi Đại Sứ Văn Hóa Đọc 2025 Dành Cho Học Sinh Phổ Thông Và Sinh Viên
Câu 1: Trong các tác phẩm đã đọc, tác phẩm nào có tác động mạnh mẽ đến tư duy của anh (chị), khơi dậy khát vọng, ý chí phấn đấu, tiên phong, sáng tạo, tự tin bước vào kỷ nguyên mới của dân tộc.
Câu 2: Anh (chị) viết một sáng kiến kinh nghiệm nhằm thúc đẩy việc đọc sách trong các đối tượng: người dân ở khu vực biên giới, hải đảo; vùng có điều kiện kinh tế – xã hội khó khăn; người dân tộc thiểu số, người cao tuổi, người khuyết tật chữ in… (Nêu được mục tiêu, đối tượng hưởng lợi, nội dung công việc thực hiện, dự kiến kết quả đạt được. Khuyến khích những sáng kiến đã được áp dụng trong thực tiễn và có minh chứng).
Thời Gian Diễn Ra Cuộc Thi Đại Sứ Văn Hóa Đọc 2025
Cuộc thi Đại Sứ Văn Hóa Đọc 2025 diễn ra với lịch trình như sau:
- Vòng Sơ khảo: Từ tháng 3/2025 đến hết tháng 6/2025, tổ chức tại các đơn vị như Bộ Quốc phòng, Bộ Công an, các tỉnh/thành phố, Hội Người mù Việt Nam và các trường đại học/học viện.
- Nhận bài dự thi Vòng Chung kết: Trước ngày 15/7/2025.
- Vòng Chung kết và Lễ Tổng kết: Dự kiến cuối tháng 10/2025, tại thành phố Hoa Lư, tỉnh Ninh Bình.
Thông tin chi tiết được quy định tại Công văn 758/BVHTTDL-TV ngày 26/02/2025 của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch
Những Bài Văn Mẫu Cuộc Thi Đại Sứ Văn Hóa Đọc 2025 Dành Cho Học Sinh Phổ Thông Và Sinh Viên
Bài mẫu 1 – Búp sen xanh và khát vọng tiên phong của dân tộc
Trong dòng chảy văn học Việt Nam, có những tác phẩm không chỉ là câu chuyện, mà còn là ngọn lửa thắp sáng tâm hồn, là kim chỉ nam dẫn lối cho những khát vọng lớn lao. Với tôi, Búp sen xanh của nhà văn Sơn Tùng là một tác phẩm như thế. Tác phẩm không chỉ khắc họa chân dung tuổi thơ của Chủ tịch Hồ Chí Minh, mà còn khơi dậy trong tôi những tư duy sâu sắc về ý chí phấn đấu, tinh thần tiên phong, sáng tạo và lòng tự tin để bước vào kỷ nguyên mới của dân tộc – một kỷ nguyên mà hôm nay, khi nhìn lại 50 năm thống nhất đất nước (1975-2025) và 90 năm hành trình cách mạng (1930-2025), tôi càng thêm thấm thía giá trị của những bài học từ quá khứ.
Búp sen xanh kể về hành trình tuổi thơ của cậu bé Nguyễn Sinh Cung – từ những ngày thơ ấu ở làng Sen, nơi những cánh đồng lúa trải – đến những bước đi đầu tiên trên con đường cách mạng. Qua ngòi bút trữ tình của Sơn Tùng, hình ảnh cậu bé Cung hiện lên không chỉ là một đứa trẻ thông minh, ham học hỏi, mà còn là biểu tượng của sự kiên định, lòng yêu nước và khát vọng lớn lao: giải phóng dân tộc khỏi ách thống trị. Từng trang sách như một bức tranh sống động, nơi thiên nhiên, con người và tâm hồn hòa quyện. Cánh sen xanh, dù mọc lên từ bùn lầy, vẫn vươn mình tinh khôi, thơm ngát, là biểu tượng cho ý chí vượt qua nghịch cảnh, cho tinh thần bất khuất của con người Việt Nam.

Tác phẩm đã tác động mạnh mẽ đến tư duy của tôi, khiến tôi không ngừng tự hỏi: Làm thế nào một cậu bé sinh ra trong hoàn cảnh khó khăn lại có thể mang trong mình khát vọng lớn lao đến vậy? Câu trả lời nằm ở tinh thần học hỏi không ngừng, ý chí tự lực tự cường và lòng yêu nước nồng nàn. Những phẩm chất ấy, qua Búp sen xanh, trở thành nguồn cảm hứng bất tận, thôi thúc tôi không ngừng phấn đấu, sáng tạo và tiên phong trong chính cuộc sống của mình. Đọc Búp sen xanh, tôi nhận ra rằng, mỗi người đều có thể vươn lên từ những điều giản dị nhất, miễn là trong tim luôn cháy bỏng ngọn lửa khát vọng.
Hành trình của cậu bé Cung trong Búp sen xanh không chỉ là câu chuyện cá nhân, mà còn là hành trình của cả một dân tộc. Năm 2025, khi đất nước kỷ niệm 50 năm thống nhất và 90 năm hành trình cách mạng, tôi càng cảm nhận rõ hơn ý nghĩa của tinh thần tiên phong mà tác phẩm khơi dậy. 50 năm trước, dân tộc Việt Nam đã làm nên kỳ tích, thống nhất đất nước, khép lại một chương đau thương nhưng đầy tự hào. 90 năm, từ khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, là 90 năm của những bước đi không mệt mỏi, từ bóng tối nô lệ đến ánh sáng tự do. Những cột mốc ấy nhắc nhở tôi rằng, tinh thần tiên phong, sáng tạo của Hồ Chí Minh từ những ngày còn là cậu bé Cung vẫn đang sống, vẫn chảy trong huyết quản của mỗi người Việt hôm nay.
Trong kỷ nguyên mới, khi đất nước đang bước vào thời kỳ hội nhập sâu rộng, tinh thần Búp sen xanh càng trở nên cấp thiết. Giới trẻ hôm nay, trong đó có tôi, cần học hỏi tinh thần tự tin, dám nghĩ dám làm của Bác. Chúng ta cần sáng tạo, tiên phong trong khoa học, công nghệ, văn hóa, để đưa Việt Nam vươn xa trên trường quốc tế. Nhìn lại hành trình 50 năm và 90 năm, tôi nhận ra rằng, mỗi bước tiến của dân tộc đều bắt nguồn từ những con người dám mơ lớn, dám vượt qua khó khăn – như cách cậu bé Cung đã làm trong Búp sen xanh. Tác phẩm nhắc nhở tôi rằng, dù xuất phát điểm có khiêm tốn đến đâu, chỉ cần có ý chí, khát vọng và lòng yêu nước, chúng ta đều có thể tạo nên những điều kỳ diệu.
Búp sen xanh không chỉ là một cuốn sách, mà là một ngọn lửa, một lời kêu gọi. Nó thúc đẩy tôi sống có trách nhiệm hơn với bản thân, với cộng đồng và với đất nước. Trong bối cảnh Việt Nam đang đứng trước những cơ hội và thách thức mới, tôi tin rằng, tinh thần tiên phong, sáng tạo và tự tin mà tác phẩm khơi dậy sẽ là kim chỉ nam để thế hệ trẻ hôm nay viết tiếp những trang sử hào hùng của dân tộc. Như cánh sen xanh vươn lên từ bùn lầy, chúng ta sẽ tiếp tục tỏa hương, góp phần xây dựng một Việt Nam hùng cường, thịnh vượng trong kỷ nguyên mới.
Bài mẫu 2 – Nỗi buồn chiến tranh và khát vọng vươn tới tương lai
Có những cuốn sách, khi gấp lại, không chỉ để lại trong ta những câu chuyện, mà còn là những rung động sâu sắc, những câu hỏi day dứt về cuộc sống, con người và cả chính mình. Với tôi, Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh là một tác phẩm như thế. Như một khúc nhạc buồn mà da diết, cuốn sách đã chạm vào trái tim tôi, khơi dậy những suy tư về ý chí vượt qua đau thương, khát vọng hòa bình và tinh thần tiên phong để bước vào kỷ nguyên mới của dân tộc. Đặc biệt, trong bối cảnh đất nước đang kỷ niệm 50 năm thống nhất (1975-2025) và 90 năm hành trình cách mạng (1930-2025), những giá trị từ Nỗi buồn chiến tranh càng trở nên sáng rõ, thôi thúc tôi sống ý nghĩa hơn, sáng tạo hơn để góp phần xây dựng tương lai.
Nỗi buồn chiến tranh không phải là câu chuyện hào hùng về những chiến công, mà là một bức tranh chân thực, đầy xót xa về số phận con người trong khói lửa chiến tranh. Qua nhân vật Kiên, một người lính trẻ sống sót sau những ngày tháng ác liệt, Bảo Ninh đã vẽ nên những mảnh ghép ký ức vỡ vụn – những mất mát, nỗi đau, tình yêu và cả những giấc mơ không trọn vẹn. Văn phong của Bảo Ninh như một dòng sông, lúc êm đềm, lúc cuộn trào, cuốn tôi vào những cung bậc cảm xúc khó quên. Tôi thấy mình như đang bước đi cùng Kiên trên những cánh rừng Trường Sơn, nghe tiếng bom rơi, và cảm nhận nỗi buồn sâu thẳm của một thế hệ hy sinh tuổi trẻ cho hòa bình.

Điều khiến Nỗi buồn chiến tranh lay động tôi chính là cách nó nói về khát vọng sống, khát vọng yêu thương giữa muôn vàn mất mát. Kiên, dù mang trong mình những vết thương lòng không bao giờ lành, vẫn khao khát một cuộc đời ý nghĩa, vẫn mơ về những ngày bình yên bên người mình yêu. Chính khát vọng ấy đã truyền cảm hứng cho tôi, khiến tôi suy nghĩ về ý chí vượt qua khó khăn, về tinh thần tiên phong để xây dựng một tương lai tươi sáng hơn. Tác phẩm nhắc tôi rằng, dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu, chỉ cần trái tim còn đập, con người vẫn có thể tìm thấy ánh sáng, vẫn có thể sáng tạo và vươn lên.
Năm 2025, khi đất nước kỷ niệm 50 năm thống nhất, tôi càng thấm thía giá trị của hòa bình mà thế hệ của Kiên đã đánh đổi bằng máu và nước mắt. 50 năm, từ những ngày bom đạn, Việt Nam đã vươn mình trở thành một quốc gia đầy sức sống, hòa nhập với thế giới. 90 năm, từ khi ngọn lửa cách mạng được nhen nhóm, dân tộc ta đã đi qua bao gian khó để viết nên những trang sử hào hùng. Nỗi buồn chiến tranh như một lời nhắc nhở dịu dàng mà sâu sắc: Hòa bình hôm nay là món quà vô giá, và trách nhiệm của chúng ta – những người trẻ – là phải giữ gìn, trân trọng và tiếp tục xây dựng. Tác phẩm thôi thúc tôi sống có trách nhiệm hơn, sáng tạo hơn, để không phụ lòng những người đã hy sinh.
Đọc Nỗi buồn chiến tranh, tôi nhận ra rằng, mỗi người trong chúng ta đều có những “cuộc chiến” của riêng mình – những khó khăn, những nỗi buồn, những thử thách. Nhưng chính trong những lúc ấy, tinh thần tiên phong, ý chí vượt lên số phận sẽ giúp ta tìm thấy ý nghĩa cuộc sống. Với tôi, Kiên không chỉ là một nhân vật, mà còn là biểu tượng của sự kiên cường, của khát vọng sống đẹp và sống trọn vẹn. Trong kỷ nguyên mới, khi Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn lao, tôi tin rằng tinh thần ấy sẽ là ngọn lửa dẫn lối cho thế hệ trẻ. Chúng ta cần học cách yêu thương, sáng tạo và tự tin bước đi, như cách Kiên đã không ngừng tìm kiếm ánh sáng giữa bóng tối chiến tranh.
Nỗi buồn chiến tranh là một khúc ca buồn, nhưng cũng là một lời mời gọi đầy hy vọng. Nó nhắc tôi rằng, mỗi bước đi hôm nay đều là một cách để tri ân quá khứ và kiến tạo tương lai. Khi đất nước đang rực rỡ trong ánh sáng của hòa bình, tôi muốn mình là một phần của hành trình ấy – tiên phong, sáng tạo, và tràn đầy khát vọng. Như những dòng chữ cuối cùng của Bảo Ninh, tôi tin rằng, chỉ cần trái tim còn rung động, chúng ta sẽ luôn tìm thấy con đường để vươn tới những chân trời mới, để viết tiếp giấc mơ của một dân tộc hòa bình, thịnh vượng.
Bài mẫu 3 – Truyện ngắn Làng và ngọn lửa khát vọng dân tộc
Trong kho tàng truyện ngắn Việt Nam, có những tác phẩm không chỉ là những câu chuyện, mà còn là ngọn gió thổi bùng lên những cảm xúc sâu lắng, khơi dậy trong ta khát vọng sống, cống hiến và tinh thần tiên phong. Truyện ngắn nổi tiếng Làng của Kim Lân chính là một viên ngọc quý như thế. Với tôi, Làng không chỉ là một câu chuyện về tình yêu quê hương, mà còn là ngọn lửa thắp sáng tư duy, thôi thúc tôi phấn đấu, sáng tạo và tự tin bước vào kỷ nguyên mới của dân tộc. Đặc biệt, trong năm 2025, khi đất nước kỷ niệm 50 năm thống nhất (1975-2025) và 90 năm hành trình cách mạng (1930-2025), những giá trị từ truyện ngắn này càng trở nên rực rỡ, như một lời nhắc nhở về cội nguồn và trách nhiệm của thế hệ hôm nay.
Làng là một truyện ngắn tiêu biểu của văn học Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Pháp, nơi Kim Lân đã khắc họa sống động tình yêu làng quê qua nhân vật ông Hai. Ông Hai, một người nông dân giản dị, yêu làng Chợ Dầu đến mức gần như cả cuộc đời ông đều gắn bó với những con đường, luỹ tre, và niềm tự hào về quê hương. Qua ngòi bút gần gũi, chân thực mà đầy cảm xúc của Kim Lân, tôi như được sống cùng ông Hai, cảm nhận niềm vui sướng khi nghe tin làng kháng chiến, và cả nỗi đau xót khi nghe tin làng theo giặc. Từng câu, từng chữ trong truyện ngắn này như những nhịp đập của trái tim, vừa ấm áp, vừa mãnh liệt, khiến tôi không khỏi xúc động.
Điều khiến Làng lay động tôi chính là tình yêu quê hương cháy bỏng của ông Hai, một tình yêu vượt lên trên những biến cố đau thương. Khi nghe tin làng Chợ Dầu bị mang tiếng là Việt gian, ông Hai đau đớn, tủi hổ, nhưng trong sâu thẳm, ông vẫn chọn tin vào làng, tin vào kháng chiến. Tinh thần ấy, với tôi, là biểu tượng của ý chí kiên cường, của khát vọng cống hiến cho đất nước. Đọc Làng, tôi nhận ra rằng, tình yêu quê hương không chỉ là cảm xúc, mà còn là động lực để mỗi người phấn đấu, sáng tạo, và tiên phong trong mọi hoàn cảnh. Truyện ngắn này đã khiến tôi tự hỏi: Tôi đã làm gì để xứng đáng với mảnh đất quê hương, với những giá trị mà cha ông đã gìn giữ?
Năm 2025, khi đất nước kỷ niệm 50 năm thống nhất, tôi càng thấm thía ý nghĩa của những giá trị mà Làng mang lại. 50 năm trước, Việt Nam đã vượt qua khói lửa chiến tranh để trở thành một quốc gia thống nhất, hòa bình. 90 năm, từ khi ngọn lửa cách mạng được nhen nhóm, dân tộc ta đã viết nên những trang sử vẻ vang. Làng của Kim Lân, dù ra đời trong bối cảnh kháng chiến, vẫn giữ nguyên sức sống, như một lời nhắc nhở rằng, tình yêu quê hương, đất nước là cội nguồn của mọi hành động, mọi khát vọng. Truyện ngắn này thôi thúc tôi, một người trẻ, phải sống có trách nhiệm, phải sáng tạo và tiên phong để góp phần đưa Việt Nam vươn xa hơn trên trường quốc tế.
Làng không chỉ là một câu chuyện, mà là một lời kêu gọi dịu dàng nhưng đầy sức mạnh. Nó nhắc tôi rằng, mỗi người đều có một “làng Chợ Dầu” trong tim – đó là quê hương, là cội nguồn, là những giá trị bất biến. Trong kỷ nguyên mới, khi đất nước đang hội nhập và phát triển, tinh thần tiên phong, sáng tạo và tự tin từ Làng trở thành kim chỉ nam để tôi bước đi. Tôi muốn mình, như ông Hai, luôn mang trong lòng niềm tự hào dân tộc, luôn sẵn sàng cống hiến để quê hương ngày càng giàu đẹp. Truyện ngắn nổi tiếng này đã gieo vào tôi một hạt giống khát vọng, để tôi tin rằng, chỉ cần có tình yêu và ý chí, mỗi người trẻ hôm nay đều có thể góp phần viết nên những chương mới cho lịch sử dân tộc.
Như những luỹ tre xanh trong Làng, tôi mơ về một Việt Nam vững chãi, vươn cao, nơi thế hệ trẻ tiếp nối tinh thần của ông Hai, của Kim Lân, để sáng tạo, tiên phong và tự tin bước vào tương lai. Làng không chỉ là một truyện ngắn, mà là một ngọn lửa, soi sáng con đường tôi đi, và tôi tin, nó cũng sẽ mãi là nguồn cảm hứng cho bất kỳ ai yêu quê hương, yêu đất nước.
Đọc thêm: 10 truyện ngắn nổi tiếng Việt Nam kinh điển và đặc sắc
—
Tổng hợp những bài văn mẫu gợi ý cho cuộc thi Đại Sứ Văn Hóa Đọc 2025 đã vẽ nên bức tranh rực rỡ về tâm hồn trẻ, nơi tình yêu sách và tri thức hòa quyện. Những áng văn ấy không chỉ là kim chỉ nam cho các thí sinh mà còn là ngọn lửa truyền cảm hứng, thôi thúc thế hệ trẻ tiếp tục dấn thân trên con đường học hỏi và cống hiến. Với ngòi bút hào sảng, các em học sinh, sinh viên đang góp phần dựng xây một tương lai tươi sáng, nơi văn hóa đọc mãi là ánh sáng dẫn đường, soi lối muôn đời.