”Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày…” Lời thơ giản dị mà sâu lắng ấy vẫn luôn là nhịp đập đồng điệu trong trái tim của bao người con đất Việt, nhắc nhở ta về tình yêu sâu nặng dành cho mảnh đất quê hương. Cũng giống như những dòng nước trong veo chảy từ ngọn nguồn, từng câu tục ngữ, ca dao về quê hương đất nước đã thấm đẫm và chảy mãi trong dòng máu của dân tộc, mang theo tình yêu, niềm tự hào và lòng biết ơn đối với từng ngọn núi, dòng sông.
Những câu ca dao tục ngữ về quê hương đất nước ấy không chỉ là lời ru của mẹ, là kỷ niệm tuổi thơ, mà còn là sự kết tinh của tình cảm chân thành, là sợi dây gắn kết mỗi chúng ta với nguồn cội, với quê nhà thân thương. Hãy cùng tôi lật mở từng trang, để nghe trong từng câu chữ tiếng vọng của đất trời quê hương, để cảm nhận trọn vẹn tình yêu đất nước từ thuở xa xưa vẫn mãi sống động trong tim người Việt.
Ca dao về quê hương đất nước
Mỗi lần lật giở từng trang ca dao xưa, ta như nghe vang vọng đâu đây tiếng ru của mẹ, lời dặn dò của cha, gói trọn trong những bài ca dao nói về tình yêu quê hương nồng nàn, sâu lắng. Ca dao về tình yêu quê hương đất nước là sợi dây bền chặt kết nối con người Việt Nam với cội nguồn, với núi sông gấm vóc. Dẫu qua bao thăng trầm thời gian, những câu ca ấy vẫn giữ nguyên vẻ đẹp tinh khôi và trở thành dòng chảy bất tận, chở đầy thương nhớ. Hãy cùng ngược dòng thời gian, lắng nghe những bài ca dao về quê hương đất nước để thấu hiểu và thêm yêu đất mẹ bao la, nơi đã nuôi dưỡng hồn thơ và tâm hồn Việt qua bao thế hệ.
Dù ai đi ngược về xuôi,
Nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng ba.
Lúa ngô chưa cấy, đất chưa gieo,
Thương anh thương em, thương quê hương mình.
Quê hương là chùm khế ngọt,
Cho con trèo hái mỗi ngày.
Ai về Bến Tre thì về,
Chứ đừng quên mẹ quê mình đã sinh.
Lúa vàng trên cánh đồng xanh,
Thương về quê hương, lòng nhớ mong.
Câu hò vẳng ra từ bến nước,
Dâng lên tình yêu quê hương.
Quê hương là chùm quả ngọt,
Nơi tình yêu tôi ngọt ngào nhất.
Gió đưa cành trúc la đà,
Tình quê hương bao la, không thể tách rời.
Trái cậy trái bờ, quê hương đi về,
Dù nắng hay mưa, quê vẫn ở trong tôi.
Ai về thì về, đừng quên cội nguồn,
Đất quê hương như tổ ấm của tâm hồn.
Đường làng em nhỏ, mà đất quê em lớn,
Lòng quê hương đẹp như cánh chim trời.
Dù đi đâu cũng nhớ về,
Quê hương là nơi trái tim gọi tên.
Một lần về thăm quê,
Chợt thấy tâm hồn thêm mênh mông.
Cái gốc quê hương mình còn giữ,
Tình yêu đó không bao giờ phai.
Mẹ là dòng sông êm đềm,
Quê hương là bến đợi của cuộc đời.
Nhà em ven sông, quê hương yên bình,
Mỗi chiều hoàng hôn, tôi nhớ mãi.
Chị em tay nhau đan giỏ,
Mẹ cha thương quê, nhớ nghề xưa.
Dù nghèo nhưng tình quê không thiếu,
Tôi lớn lên trong niềm yêu thương.
Đất lành chim đậu,
Quê hương mình là nơi tôi tìm về.
Quê hương như một chiếc nôi,
Mái nhà xanh, đất mẹ ấm yêu thương.
Ai về miền Bắc, miền Nam,
Nhớ quê hương, nhớ đất nước thân yêu.
Nước non ai cũng thương,
Quê hương mình, lòng không quên.
Đất nước rộng mênh mông,
Dù đi đâu cũng không quên quê hương.
Vui xuân khắp nơi, lòng yêu quê hương,
Dẫu đi đâu cũng nhớ về.
Thương quê hương đẹp biết bao,
Lòng yêu đất nước, mãi mãi không phai.
Người đi xa đừng quên quê,
Tình yêu nước đọng lại trong tim.
Lúa vàng trên đồng xanh,
Còn nhớ quê hương đất nước thân thương.
Lúa chín trĩu bông, tôi về với quê,
Đất nước nghìn năm giữ vẹn tình yêu.
Dù bao năm tháng qua,
Đất nước tôi mãi yêu quê nhà.
Đất nước tình yêu không phai,
Ngày qua tháng lại tôi vẫn nhớ về.
Bản làng như bức tranh đẹp,
Nước non tựa vầng trăng sáng ngời.
Mùa thu vàng ruộng bậc thang,
Tình yêu quê hương như nở hoa.
Đất nước bao la rộng lớn,
Tình yêu quê hương này không bao giờ vơi.
Quê hương nghìn năm yêu dấu,
Từ Nam ra Bắc tình yêu vẹn toàn.
Dù ở đâu, trong tim tôi mãi nhớ,
Đất nước quê hương khắc ghi trong lòng.
Tình yêu đất nước dâng trào,
Chắc chắn quê hương luôn rạng ngời.
Đất quê đẹp tựa bức tranh,
Mùa xuân về gọi mừng đất nước.
Cây bông gạo, dòng sông chảy,
Tình yêu quê hương mãi không phai.
Chân trời xanh ngát màu,
Tình yêu đất nước gọi mãi trong lòng.
Dù đi xa tôi nhớ về,
Quê hương là nơi tình yêu vô bờ.
Tục ngữ về tình yêu quê hương đất nước
Trong kho tàng văn hóa dân gian Việt Nam, tục ngữ về tình yêu quê hương đất nước là những viên ngọc quý, lấp lánh niềm tự hào và lòng yêu nước sâu đậm. Từng câu chữ mộc mạc mà ý nghĩa, tựa như tiếng vọng của núi rừng, biển cả, hay làn gió nhẹ lướt qua cánh đồng quê. Qua bao thế hệ, những câu tục ngữ ấy không chỉ là lời nhắc nhở, mà còn là lời hứa thiêng liêng giữa con người và đất mẹ, khắc sâu trong tim tình yêu, lòng thủy chung và trách nhiệm với quê hương. Hãy cùng lắng nghe những câu tục ngữ ấy, để nhận ra rằng mỗi chúng ta đều mang trong mình một phần đất nước, một niềm thương mến khôn nguôi với cội nguồn yêu dấu.
Nước có vua, chùa có bụt.
Một tấc đất của tổ tiên bằng một giỏ phân của mình.
Đất là mẹ.
Tấc đất tấc vàng.
Bán anh em xa, mua láng giềng gần.
Ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng.
Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh.
Chết vinh còn hơn sống nhục.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây.
Uống nước nhớ nguồn.
Lá lành đùm lá rách.
Bầu ơi thương lấy bí cùng.
Thương người như thể thương thân.
Nhường cơm sẻ áo.
Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ.
Cá không ăn muối cá ươn
Con cãi cha mẹ trăm đường con hư.
Cây ngay không sợ chết đứng.
Đói cho sạch, rách cho thơm.
Khôn ngoan đối đáp người ngoài
Một miếng khi đói bằng một gói khi no.
Tấc đất tấc vàng.
Non sông gấm vóc Việt Nam.
Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Thương người như thể thương thân.
Lá lành đùm lá rách.
Khôn ngoan đối đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau.
Đói cho sạch, rách cho thơm.
Cây ngay không sợ chết đứng.
Một miếng khi đói bằng một gói khi no.
Nước chảy đá mòn.
Có công mài sắt có ngày nên kim.
Thất bại là mẹ thành công.
Học thầy không tày học bạn.
Đi một ngày đàng học một sàng khôn.
Những câu ca dao, tục ngữ về tình yêu quê hương đất nước không chỉ là lời dặn dò của cha ông, mà còn là hành trang quý giá, nuôi dưỡng tâm hồn và lòng tự hào dân tộc cho mỗi chúng ta. Dù ở đâu, những câu chữ ấy vẫn sẽ vang vọng trong tim, nhắc nhở ta về cội nguồn và khơi dậy niềm yêu thương sâu sắc với quê nhà yêu dấu.